Ở trong cuộc mới thấy người nghèo thực sự gặp khó

·

Dien Bien

TTCT – Trò chuyện cùng anh Nguyễn Tuấn Khởi (38 tuổi), người sáng lập và giám đốc Ngân hàng Thực phẩm (Foodbank) Việt Nam.

Làm thiện nguyện, hoạt động cộng đồng từ năm 2005, nhiều người biết đến Nguyễn Tuấn Khởi với các hoạt động như Hành trình Đỏ – chiến dịch kêu gọi hiến máu cứu người có câu lạc bộ trên toàn quốc. Trong dịch COVID-19, các mô hình Bếp yêu thương, Khách sạn cộng đồng, Tủ lạnh cộng đồng, Cơm di động miễn phí… mà anh làm đã giúp đỡ cho nhiều người. Anh là tổng giám đốc Công ty CP VTVCorp. Foodbank Việt Nam hoạt động như một trung tâm chứa thức ăn cho các tổ chức từ thiện và các nhóm cộng đồng. Trong dịch COVID-19, ngân hàng thực phẩm này đã cung cấp rau, củ, quả, thực phẩm cho hàng loạt mái ấm, viện dưỡng lão và trung tâm bảo trợ xã hội, nơi nuôi dưỡng trẻ em, người già, tàn tật… ở TP.HCM.  .

 Tôi nghĩ, trong thời gian này, có thể có nhiều diễn biến tâm lý khá phức tạp, khó đoán. Mình có đi vào phòng trọ của họ rồi thì mới cảm nhận được những việc đó.

– anh Nguyễn Tuấn Khởi

 
 Anh Nguyễn Tuấn Khởi, nhà sáng lập và là giám đốc Foodbank Việt Nam

Anh thấy người dân gặp khó khăn ra sao trong thời gian TP.HCM thực hiện chỉ thị 16 từ hôm 9-7?

– Tôi nghĩ với dịch COVID-19, không chỉ người nghèo khó mới không có khả năng chống đỡ mà cả những người đi làm có thu nhập ổn định, nhà quản lý, người có điều kiện cũng bị sốc.

Về thực phẩm, người Việt Nam không có thói quen trữ thực phẩm lâu ngày mà thường mua thực phẩm tươi sống, đi chợ hằng ngày. Khi dịch xảy ra, nếu có điều kiện, cụ thể là có tiền, và có tủ lạnh lớn thì người dân có thể mua và trữ thực phẩm. Nhưng một nhóm công nhân sống ở phòng trọ chỉ vài mét vuông thì làm gì có tủ lạnh lớn để trữ đồ, cũng không có tiền mua thực phẩm. Số lượng công nhân ở trọ như vậy tại TP.HCM vô cùng lớn.

Tôi biết nhiều cô chú, anh chị bán vé số mỗi một ngày ra đường đi bán kiếm mấy chục, một trăm ngàn đồng. Số tiền đó vừa hết trong ngày, không còn cho ngày mai. Do đó khi không được đi ra ngoài mưu sinh để có tiền mua thực phẩm, họ sốc lắm.

Những người có điều kiện tốt, đầu óc linh hoạt thì có thể nghĩ ra nhiều việc để làm, kết nối bạn bè, đăng một cái status giải khuây… nhưng với người khó thì phòng trọ của họ vô cùng nóng, bức, bí… rồi lại phải nghĩ về bữa ăn. Tôi nghĩ, trong thời gian này, có thể có nhiều diễn biến tâm lý khá phức tạp, khó đoán. Mình có đi vào phòng trọ của họ rồi thì mới cảm nhận được những việc đó.

Theo anh thì các lao động tự do, buộc phải ở nhà chống dịch hiện nay có đến mức thiếu đói không?

– Dùng từ đói thì hơi quá ở thời điểm này, tuy nhiên thiếu ăn thì có. Thiếu ăn có muôn vạn cảnh khác nhau, như hôm nay vẫn còn được ăn thịt ăn cá, mai ăn gói mì, ăn cơm với trứng, không có rau thì mình cũng có thể phần nào xem họ là bị thiếu ăn. Đói thì không, nhưng lương thực thực phẩm như mọi ngày là điều rất khó nên thiếu ở một mức độ nào đó là có. Trong quá trình tôi đi hỗ trợ, có bạn xin mì gói. Có thể không chỉ ở riêng TP.HCM mà một số nơi khác cũng như vậy.

Foodbank Việt Nam đang lấp vào khoảng trống này như thế nào?

– Trước dịch COVID-19, chúng tôi đã hỗ trợ cung cấp thực phẩm cố định cho 20 mái ấm, viện dưỡng lão, nhà mở ở TP.HCM. Trong các năm tới, chúng tôi sẽ cung cấp thực phẩm cho các bếp ăn như vậy trên cả nước. Chúng tôi cũng đa dạng cách làm, chẳng hạn lập “tủ lạnh cộng đồng”. Chỉ trong một tuần, chúng tôi nhận được gần 500 tấn thực phẩm nhiều loại chuyển về để người nào cần cứ tự nhiên đến lấy.

Related Posts

None found

Đăng ký
Nhận thông báo

0 Comments
Inline Feedbacks
Xem tất cả bình luận